Hình như, nắng đã sang chiều
Hình như, gió đã phiêu diêu chân trời
Hình như, đông đã sang rồi
Hình như, hoa đã thôi ngời sắc hoa
Có người ngồi nhớ nắng xa
Có người đợi gió ùa qua gác buồn
Có người trông ngóng ngày xuân
Có người nhớ, chiều cuối tuần, hoa xưa
Đã đành, có nắng, có mưa
Đã đành, gió cả không vừa lòng ai
Đã đành, thu quá, đông lai
Đã đành, hoa sẽ tàn phai vô thường
Vì yêu, là nắng mật đường
Vì yêu, là gió đại dương vỗ bờ
Vì yêu, đông hóa mùa thơ
Vì yêu, hoa cũng đợi chờ mùa hoa
Nắng chiều ngọt, mình với ta
Gió phiêu diêu trộn tóc ta tóc mình
Đường quê bỗng chốc thật xinh
Triền đê bỗng chốc thật tình, thật duyên